Gate 94 Narita
Gate 94 Narita
Thứ 5
Tháng 6
2012
7

Giải quyết ùn tắc sử dụng ngôn ngữ thị giác

Chúng ta có thể tránh sự ùn tắc ở đây bằng ngôn ngữ thị giác đơn giản không?

“Kẹt cứng” là ấn tượng cuối cùng trong chuyến đi nghiên cứu mới đây của tôi ở Nhật Bản. Những suy nghĩ thiết kế nảy ra trong đầu tôi khi tôi tự hỏi tại sao lại thiếu những thiết kế sáng tạo ở một trong những khu vực quan trọng nhất trong những trải nghiệm ở sân bay – cổng khởi hành. Chuyến bay đầy, hành khách hạng thương gia đã lên máy bay. “Hành khách hạng phổ thông chú ý”, trên hệ thống phát thanh: “Những hành khách có số ghế 50 và trên 50 chuẩn bị lên máy bay”. Một đám đông hành khách háo hức chen chúc nhau như đang chờ xin chữ ký của diễn viên nổi tiếng. Ai cũng muốn lên máy bay sớm và vào chỗ của mình, mặc dù họ đã có ghế rồi. Một lợi thế khi lên máy bay sớm là bạn có nhiều không gian để để hành lý. Người đến sau thường không có chỗ để hành lý phía trên ghế của họ. Thiết kế của những hộp chứa này có vấn đề? Hay vấn đề là nhân viên quầy đăng ký không suy tính xem hành khách sẽ mang lên những gì? Hay có thể có vấn đề khác… ?

Nhưng mối quan tâm thực sự của tôi không phải là những điều này. Tôi quan sát sự ùn tắc đang dần hình thành trong khu vực. Tôi thấy một vài người hiểu thông báo. Một vài người khác hình như không nghe, không thấy, không hiểu bất cứ thông tin nào được đưa ra từ tiếp viên hướng dẫn quy trình lên máy bay.

Tiếp viên số 1 đang giơ một bảng “Hành khách có số 50 và trên 50 lên máy bay” được viết bằng cả tiếng Anh và tiếng Nhật. Đồng thời cô ấy cũng thông báo miệng, nhưng chỉ bằng tiếng Nhật.

Tiếp viên số 2 là người kiểm tra xem hành khách có đúng số ghế “50 và trên 50” hay không, để dòng người đi vào máy bay tốt hơn. Nếu số ghế không phải là “50 và trên 50”, cô sẽ ngăn lại và yêu cầu khách tránh sang một bên. Tôi thấy khá nhiều người bị ngăn lại. Một vài người ngạc nhiên giống như không hiểu chút gì từ loa và bảng thông báo. Một vài người thậm chí còn hơi tức giận.

Tiếp viên số 3 là chốt kiểm tra cuối cùng trước khi vào máy bay. Tới lúc này, trong hàng chỉ còn hành khách có ghế “50 và trên 50”. Như vậy công việc của cô chỉ là bỏ vé vào máy kiểm soát vé để xác nhận lên máy bay.

Nhưng tại sao “ùn tắc” xảy ra? Sự háo hức của hành khách hay do thiếu tính thiết kế trong việc điều khiển dòng người? Ngôn ngữ thị giác có thể giải quyết vấn đề này như thế nào?

Là một người thiết kế, bạn hãy đưa ra giải pháp cải thiện tình trạng này! Hãy download file AI ở đây để chỉnh sửa, hoặc download file PDF này, in ra và vẽ trên đó! Sau đó bạn gửi mail file jpg vào địa chỉ lopthayjun[a còng]gmail[chấm]com. Hãy động não!

(Thầy JUN)

Hãy xem các giải pháp của học viên dpi tại đây.